Mua cái bàn đứng – standing desk, tôi tưởng mình sẽ thành siêu nhân. Người ta quảng cáo bảo đứng làm việc sẽ tập trung hơn, khỏe lưng hơn, code sướng hơn. Còn thực tế thì…
Nó thành cái cớ hoàn hảo để… không ngồi yên.
Lúc code được, tôi đứng. Lúc debug, tôi ngồi. Lúc chán, tôi nửa đứng nửa ngồi. Lúc bí quá, tôi nằm bò ra đất. Tính ra tôi đang có một chu kỳ vận động rất phong phú, chỉ là không liên quan mấy đến công việc.

Cái hay của bàn đứng là nó cho phép tôi “làm việc” một cách rất nghệ sĩ. Gặp function khó, tôi đứng lên vặn vẹo người, đi tới đi lui vài bước, nhìn ra cửa sổ… thành thử có vẻ như tôi đang suy tư sâu sắc lắm. Thực ra trong đầu chỉ đang nghĩ “sao thằng này ngu thế”.
Rồi những lúc deploy hay chạy script dài, tôi đứng đó, tay chống nạnh, nhìn màn hình terminal chạy từng dòng. Cảm giác như một vị tướng đang chỉ huy trận đánh, dù chả làm gì ngoài việc… đợi.
Sự tập trung khi làm việc
Tóm lại, tôi thấy bàn đứng giống một món đồ chơi giải trí hơn là dụng cụ làm việc. Nó cho tôi cái cớ để vận động, để thay đổi tư thế, để đỡ mỏi mông… và quan trọng nhất là để tăng sự tập trung khi làm việc. Bởi vì không thấy nhàm mà switch qua facebook, X…
Giờ thì bạn hiểu vì sao tôi recommend mua bàn đứng rồi đấy. Không phải để thành siêu sao năng suất, mà để… đỡ chán!
Chia sẻ từ một thằng dev đang đứng viết những dòng này, và chắc chắn sẽ ngồi xuống ngay sau khi bấm “Đăng bài”.
